Đỗ Hồng

Hy Vọng Chưa Đến



Trăm năm đó được bao lần hạnh ngộ?
Thế giới này có mấy kẻ ta yêu?
Đời lang thang qua từng buổi chợ chiều
Chân đã mỏi chưa tìm ra tri kỷ

Những pho tượng cũng ngậm ngùi suy nghĩ
Sao con người luôn thù hận giết nhau?
Không đạn bom, tang tóc vẫn giăng sầu
Người nằm xuống vùi thây trong lò lửa

Đêm vui cũ từ lâu không còn nữa
Cung đàn buồn nằm nhớ những giọng ca
Bạn tri âm như cách dặm quan hà
Khi không gặp, ngày dài ba thu chẵn

Trên phố xá nụ môi hồng đã vắng
Chút thân tình đành không nhận ra nhau
Những người quen ngần ngại bắt tay chào
Trong đôi mắt lắng chìm sâu hy vọng

Đường tuổi hạc, người đi ngày một trống
Mỗi người còn mơ một thế giới riêng
Lòng lo âu nên khép cửa ưu phiền
Chờ tia sáng cuối đường hầm thăm thẳm
Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 9 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Hy Vọng Chưa Đến"